111-146 Flashcards
(35 cards)
- Mầu nhiệm Vượt qua của Chúa Giêsu có tầm quan trọng nào?
Mầu nhiệm Vượt qua của Chúa Giêsu, bao gồm cuộc khổ nạn, cái chết, sự phục sinh và tôn vinh của Người, là trung tâm của đức tin Kitô giáo. Vì ý định cứu độ của
Thiên Chúa được hoàn tất một lần thay cho tất cả nhờ cái chết cứu chuộc của Con Thiên Chúa là Đức Giêsu Kitô.
- Chúa Giêsu bị kết án vì những lời tố cáo nào?
Một số thủ lãnh Israel đã tố cáo Chúa Giêsu chống lại Lề luật, chống lại Đền thờ Giêrusalem và đặc biệt chống lại niềm tin vào Thiên Chúa duy nhất, bởi vì Người tự xưng mình là Con của Thiên Chúa. Chính vì thế họ đã nộp Người cho quan Philatô, để Người bị kết án tử hình.
- Chúa Giêsu đã có thái độ nào đối với Lề luật Israel?
Chúa Giêsu không bãi bỏ Lề luật do Thiên Chúa trao ban cho ông Môsê trên núi Sinai, nhưng Người đã làm cho Lề luật nên trọn bằng cách đem lại cho Lề luật lời giải thích tôi hậu. Người là Đấng ban hành Lề luật của Thiên Chúa, chu toàn Lề luật cách viên mãn. Ngoài ra, qua cái chế đền tội trong vai trò Người Tôi Trung, Người hiến dâng hy tế duy nhất có khả năng cứu chuộc tất cả “tội lỗi ngườ ta đã phạm trong thời Giao ước đầu tiên” (Dt 9,15).
- Chúa Giêsu đã có thái độ nào đối với Đền thò Giêrusalem?
Chúa Giêsu bị kết án là có thái độ thù nghịch với Đền thờ. Thực ra, Người đã tôn trọng Đền thờ như là “nhà của Cha mình” (Ga 2,16). Chính tại đó, Người đã giảng dạy một phần giáo huấn quan trọng của Người. Nhưng Người cũng báo trước Đền thờ sẽ bị tàn phá, trong liên hệ với cái chết của Người. Người tự giới thiệu mình là nơi ở vĩnh viễn của Thiên Chúa giữa loài người.
- Chúa Giêsu có đi ngược với niềm tin của israel vào Thiên Chúa duy nhất và là Đấng cứu độ hay không?
Chúa Giêsu không bao giờ đi ngược với niềm tin vào Thiên Chúa duy nhất, cả khi Người tha thứ tội lỗi, nghĩa là làm công việc đặc thù của Thiên Chúa, công việc thực hiện các lời hứa về Đấng Mêsia và mạc khải Người ngang hàng với Thiên Chúa. Việc Chúa Giêsu mời gọi tin vào Người và ăn năn hối cải giúp chúng ta nhận ra tại sao
Công nghị đã hiểu lâm Người cách bi thảm, nên cho răng
Người đáng phải chết vì là kẻ nói phạm thượng:
- Ai chịu trách nhiệm về cái chết của Chúa Giê-su?
Không thế quy trách nhiệm cuộc khố nạn và cái chết của Chúa Giêsu một cách không phân biệt cho mọi người Do Thái thời đó, cũng như cho con cháu họ sau này. Mỗi tội nhân, nghĩa là mọi người, thực sự là nguyên nhân và công cụ gây nên những đau khổ của Đấng Cứu Chuộc. Chịu trách nhiệm nặng nề hơn nữa là những người, nhất là các Kitô hữu, thường xuyên sa ngã phạm tội và ham thích những thói xấu.
- Tại sao cái chết của Chúa Giêsu lại nằm trong kế hoạch của Thiên Chúa?
Để tất cả mọi người, là những kẻ đáng chết vì tội lỗi, được giao hòà với Ngài, Thiên Chúa đã khởi xướng một việc đầy yêu thương là sai Con của Ngài đến phó mình chịu chết vì những kẻ tội lỗi. Cái chết của Đức Kitô đã được loan báo trong Cựu Ước, đặc biệt như hy tế của Người Tôi trung đau khổ, đã xảy ra “theo như lời Thánh Kinh”
- Đức Kitô đã dâng hiến chính mình cho Chúa Cha như thế nào?
Đức Kitô đã tự do dâng hiến tất cả đời sống cho Chúa Cha, để chu toàn ý định cứu độ của Ngài. Đức Kitô đã “hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người” (Mc 10,45).
Nhờ đó, Người làm cho toàn thể nhân loại được giao hòà với Thiên Chúa. Sự đau khổ và cái chết của Người cho thấy nhân tính của Người là dụng cụ tự do và hoàn hảo của tình yêu Thiên Chúa muốn cứu độ mọi người.
- Việc dâng hiến của Chúa Giêsu được diễn tả như thế nào trong Bữa Tiệc Ly?
Trong Bữa Tiệc Ly với các Tông đồ vào buổi tối trước cuộc Khổ nạn, Chúa Giêsu đã làm trước, nghĩa là Người ám chỉ và thực hiện trước, việc tự nguyện dâng hiến chính mình: “Đây là Mình Thầy bị nộp vì anh em” (Lc 22,19); “Đây là Máu Thầy đổ ra..” (Mt 26,28). Như thế, Người vừa thiết lập bí tích Thánh Thể như việc “tưởng nhớ” (1 Cr 11,25) đến hy tế của Người, vừa đặt các Tông đồ của Người làm tư tế của Giao ước mới.
- Điều gì đã xảy ra trong cơn hấp hối nơi vườn Giêtsêmani?
Mặc dầu nhân tính rất thánh của Đấng “khơi nguồn sự sống” (Cv 3,15) đã khiếp sợ sự chết, nhưng ý chí nhân loại của Con Thiên Chúa vẫn phục tùng thánh ý Chúa Cha: để cứu độ chúng ta, Chúa Giêsu chấp nhận gánh lấy tội lỗi chúng ta trong thân xác mình, khi Người “vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết” (Pl 2,8).
- Hiệu quả của hy tế Đức Kitô dâng trên thập giá là gì?
Chúa Giêsu tự nguyện hiến dâng mạng sống mình làm hy lễ đền tội, nghĩa là Người đền bù tội lỗi chúng ta bằng sự vâng phục trọn vẹn của Người vì tình yêu cho đến chết.Tình “yêu thương đến cùng” (Ga 13,1) của Con Thiên
Chúa đã cho toàn thể nhân loại được giao hòa với Chúa Cha. Như vậy, hy lễ vượt qua của Đức Kitô cứu chuộc mọi người cách độc nhất vô nhị, hoàn hảo và tối hậu, và mở lối cho họ vào sự hiệp thông với Thiên Chúa.
- Tại sao Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ vác lấy thập giá của họ?
Khi kêu gọi các môn đệ vác thập giá mình mà theo Người, Chúa Giêsu muốn những người đầu tiên hưởng nhờ hy tế cứu độ của Người được kết hợp với hy tế ấy.
- Thân thể Chúa Giêsu ở trong tình trạng nào khi Người nằm trong mồ?
Đức Kitô đã chết thật sự và đã được mai táng thật sự. Nhưng quyền năng Thiên Chúa đã gìn giữ thân thể Người khỏi bị hư nát.
- “Ngục tổ tông” mà Chúa Giêsu đi xuống là
“Ngục tổ tông” - khác với hỏa ngục của án phạt - là tình trạng của những người chết trước thời của Chúa Giêsu, dù họ công chính hay xấu xa. Với linh hồn được kết hợp cùng Ngôi vị thần linh, Chúa Giêsu xuống với những người công chính trong ngục tổ tông, là những người đang mong chờ Đấng Cứu Chuộc họ, để cuối cùng họ có thể đạt được sự hưởng kiến Thiên Chúa. (Sau khi nhờ cái chết của Người, Chúa Giêsu đã chiến thắng cả sự chết lẫn ma quỷ là “lãnh chúa gây ra sự chết” (Dt 2,14), Người giải thoát những người công chính đang mong chờ Đấng Cứu Chuộc, và Người mở cửa trời cho họ.)
- Cuộc Phục sinh của Chúa Giêsu có vị trí nào trong đức tin của chúng ta?
Cuộc Phục sinh là chân lý cao cả nhất của đức tin chúng ta vào Đức Kitô. Với thập giá, cuộc Phục sinh là phần thiết yếu của Mầu nhiệm Vượt qua.
- Những “dấu chỉ” nào làm chứng cho cuộc Phục sinh của Chúa Giêsu?
Ngoài dấu chỉ chính yếu là mồ trống, cuộc Phục sinh của
Chúa Giêsu được làm chứng bởi những phụ nữ là những người đầu tiên đã gặp gỡ Người và đã báo tin cho các Tông đồ. Tiếp đó, Chúa Giêsu đã “hiện ra với ông Kêpha, (tức là thánh Phêrô), rồi với Nhóm Mười Hai. Sau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em một lượt” (1 Cr 15,5-6) và với nhiều người khác nữa. Các Tông đồ đã không thể bày đặt ra chuyện Phục Sinh, vì đối với họ Phục sinh là chuyện không thể có được. Quả thật, Chúa Giêsu cũng đã trách cứ sự cứng lòng tin của họ.
- Tại sao Phục sinh cũng là một biến cố siêu việt?
Tuy là một sự kiện mang tính lịch sử, có thể xác định và chứng thực qua các dấu chỉ và lời chứng, nhưng vì là việc nhân tính của Đức Kitô bước vào vinh quang của Thiên Chúa, nên Phục sinh cũng siêu việt và vượt quá lịch sử, thực sự là Mầu nhiệm đức tin. Chính vì thế, Đức Kitô phục sinh không tỏ mình ra cho thế gian, nhưng cho các môn đệ Người, làm cho họ trở thành những chứng nhân của Người trước mặt dân chúng.
- Thân xác phục sinh của Chúa Giêsu ở trong tình trạng nào?
Sự Phục sinh của Đức Kitô không phải là một cuộc trở lại đời sống trần thế. Thân xác phục sinh của Người, cũng chính là thân xác đã chịu đóng đinh, và vẫn mang vết tích của cuộc khổ nạn, nhưng từ lúc phục sinh, thân xác này được tham dự vào đời sống thần linh với những đặc tính của một thân xác vinh hiển. Vì thế, Đức Giêsu Kitô phục sinh tuyệt đối tự do khi hiện ra với các môn đệ, như
Người muốn và ở nơi Người muôn, dưới nhiều hình dạng khác nhau.
- Sự Phục sinh là công trình của Ba Ngôi Cực Thánh theo cách nào?
Sự Phục sinh của Đức Kitô là một hành động siêu việt của Thiên Chúa. Cả Ba Ngôi cùng hoạt động chung theo tính cách riêng biệt của mỗi Ngôi: Chúa Cha biểu lộ quyền năng của mình; Chúa Con “lấy lại” sự sống mà Người đã tự ý dâng hiên (Ga 10,17), băng cách kết hợp linh hồn và thân xác mình, mà Chúa Thánh Thần làm cho sống động và tôn vinh.ta Chua 1han 1han lam cho sung dụng và tôn vinh.
- Đâu là ý nghĩa và ảnh hưởng của cuộc Phục sinh đối với ơn cứu độ?
Phục sinh là chóp đỉnh của mầu nhiệm Nhập Thể, xác nhận thần tính của Đức Kitô cũng như tất cả những gì Người đã làm và đã giảng dạy. Cuộc Phục sinh thực hiện tất cả các lời Thiên Chúa đã hứa vì lợi ích của chúng ta. Hơn nữa, Đấng Phục Sinh, Đấng chiến thắng tội lỗi và cái chết, là nguyên lý cho việc công chính hoa và sự phục sinh của chúng ta. Ngay từ bây giờ, Phục sinh mang lại cho chúng ta ơn được làm nghĩa tử Thiên Chúa, nghĩa là được thực sự tham dự vào sự sống của Người Con Một,
Đấng sẽ làm cho thân xác chúng ta được sống lại vào ngày tận thế.
- Việc Đức Kitô lên trời có ý nghĩa gì?
Trong vòng bốn mươi ngày, Đức Kitô hiện ra với các tông đồ dưới hình dạng con người bình thường, che giấu vinh quang của Đấng Phục Sinh, sau đó Người lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa Cha. Người là Chúa, từ nay với nhân tính của Người, Người ngự trị trong vinh quang vĩnh cửu của Con Thiên Chúa và không ngừng chuyển cầu cho chúng ta nơi Thiên Chúa Cha. Người cử Thánh Thần của Người đến với chúng ta và ban cho chúng ta niềm hy vọng một ngày kia sẽ được theo Người, đến nơi Người đã dọn sẵn cho chúng ta.
- Hiện tại, Chúa Giêsu thống trị như thế nào?
Là Đức Chúa của vũ trụ và lịch sử, là Đầu Hội Thánh của Người, Đức Kitô vinh hiển vẫn hiện diện cách mầu nhiệm trên trần gian, nơi Nước của Người đã hiện diện như hạt giống và đã khởi đầu trong Hội Thánh. Một ngày kia, Người sẽ trở lại trong vinh quang, nhưng chúng ta không biết được ngày nào giờ nào. Vì thế, chúng ta sống tỉnh thức trong cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin ngự đến” (Kh22,20).
- Việc Chúa ngự đến trong vinh quang sẽ diễn ra như thế nào?
Sau cuộc đảo lộn cuối cùng của vũ trụ, thế giới này qua đi, Đức Kitô sẽ ngự đến vinh quang. Đó sẽ là chiến thắng tối hậu của Thiên Chúa khi Đức Kitô quang lâm, và sẽ là cuộc phán xét cuối cùng. Như thế, Nước Thiên Chúa sẽ được hoàn thành.
- Đức Kitô sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết như thế nào?
Đức Kitô sẽ phán xét với quyền năng mà Người đã đạt được với tư cách là Đấng Cứu Thế đã đến để cứu độ loài người. Những điều kín nhiệm trong tâm hồn cũng như thái độ của mỗi người đối với Thiên Chúa và tha nhân sẽ được tỏ ra. Mỗi người sẽ được tràn đầy sự sống hay bị kết án đời đời tuỳ theo các công việc họ đã làm. Như thế, “sự viên mãn của Đức Kitô” (Ep 4,13) sẽ được thực hiện, trong đó “Thiên Chúa có toàn quyền trên muôn loài” (1 Cr 15,28).