Hometown Flashcards
(10 cards)
Quê tôi là kiểu nơi mà càng sống lâu càng thấy quý.
My hometown is the kind of place that grows on you.
Nó không phải thành phố nhộn nhịp với nhà cao tầng hay trung tâm thương mại hiện đại, nhưng lại có một nét yên bình khiến tôi ngày càng trân trọng.
It’s not a buzzing city with skyscrapers or fancy malls, but there’s a quiet charm to it that I’ve really come to appreciate.
Tôi lớn lên với những buổi đạp xe qua những con hẻm nhỏ, ghé mua quà vặt ở mấy hàng quán ven đường mà cô chú bán hàng đều nhớ tên tôi.
I grew up riding my bike through alleys and grabbing snacks from little street vendors who knew me by name.
Nhịp sống ở đó chậm rãi, điều mà hồi nhỏ tôi thấy khó chịu—nhưng giờ thì lại thấy nhớ.
Life moves at a slower pace there, which used to drive me crazy as a kid—but now, I kind of miss that calm.
Mọi người ở đó quan tâm lẫn nhau, hàng xóm có thể ghé qua chỉ để hỏi thăm hoặc đem biếu ít đồ ăn tự nấu.
People look out for each other, and it’s not unusual for neighbors to drop by just to say hi or share some home-cooked food.
Qua nhiều năm, một vài nơi trong thị trấn đã hiện đại hóa, nhưng nó vẫn giữ được cái hồn cũ.
Over the years, some parts of town have modernized, but it still holds on to its old soul.
Mỗi lần trở về, tôi có cảm giác như cuộc sống chậm lại một nhịp.
Every time I go back, it feels like hitting the pause button on life.
Tất nhiên, không phải không có nhược điểm—kẹt xe, ồn ào, thỉnh thoảng mất điện—nhưng đó vẫn là nhà, đúng nghĩa.
Sure, it’s not perfect—there’s traffic, noise, and the occasional power cut—but it’s still home in every sense of the word.
Dù sau này tôi sống ở đâu, một phần con người tôi vẫn thuộc về nơi đó.
No matter where I end up living, a part of me will always belong there.
Nó là nơi đã hình thành con người tôi hôm nay, và tôi mang nó theo mình đến bất cứ đâu.
It’s the place that shaped who I am, and I carry it with me wherever I go.